𝗧𝗶̀𝗻𝗵 𝘆𝗲̂𝘂, đ𝗼́ 𝗹𝗮̀ 𝘁𝗵𝘂̛́ 𝗺𝗮̀ 𝗮𝗶 𝗰𝘂̃𝗻𝗴 𝗰𝗼́, 𝗻𝗵𝘂̛𝗻𝗴 𝗵𝗼𝗮́ 𝗿𝗮 𝗹𝗮̣𝗶 𝗸𝗵𝗼̂𝗻𝗴.
Aristotle từng nói: “Tình yêu được tạo nên từ một tâm hồn duy nhất trú ngụ trong hai cơ thể.” Thực tế là, tình yêu hoặc thứ gì đó giống như tình yêu, tất cả đơn giản chỉ là hai người khác giới và một chút hormone.
Suy cho cùng, một người có thể thay đổi chính mình để trở thành phiên bản tốt hơn đã khó, thay đổi người khác để cả hai cùng tốt lên thì lại càng khó hơn. Bởi vậy, khi yêu nhau sẽ là những phút giây ngắn ngủi bên nhau, cãi vã, chia tay, làm lành, rồi lại chia tay, rồi lại làm lành, người thứ ba, người thứ tư. Tình yêu là một bong bóng màu hồng. Nó rất đẹp, nhưng mong manh dễ vỡ, dễ vỡ đến tàn nhẫn. Tình yêu luôn chung một nhịp tim và sự đau lòng. Vì vậy, dù luôn thất bại trong tình yêu, nhưng chúng ta vẫn khao khát được yêu.
Đây cũng là điều mà bộ phim “Eternal Sunshine of the Spotless Mind” đã chuyển tải, tựa đề phim lấy nguyên gốc một câu thơ trong bài thơ “Xin chào Abelard”, của nhà thơ người Anh Alexander Pope mà tôi rất thích.
Tình yêu là căn bệnh của cuộc sống!
Abelard là một bậc thầy triết học người Pháp và là người tiên phong của thời Phục hưng. Khi gần 40 tuổi, ông phải lòng cô sinh viên 18 tuổi Heloise. Với danh nghĩa dạy kèm bài tập về nhà, cả hai thường xuyên hẹn hò, rồi yêu nhau say đắm.
Sau đó, Heloise mang thai và sinh ra một bé trai. Chú của Heloise tức giận đến mức thiến luôn gia sư Abelard. Sau khi bị thiến, Abelard trở thành tu sĩ, Eloise cũng trở thành nữ tu, nhưng hai người không liên lạc với nhau trong suốt 10 năm.
Những năm tháng cô đơn, Abelard viết một bức thư dài mang tên “Cuộc đời thảm hại của tôi”, rồi gửi cho một người bạn. Trong thư có câu này: “Nếu bản thân tình yêu vẫn còn một phần chưa biết thì chúng ta sẽ khám phá ra nó. Sự thiếu hiểu biết của chúng ta về những niềm vui này khiến chúng ta càng sẵn sàng theo đuổi chúng, để nỗi khao khát dành cho nhau không bao giờ nguôi”.
Người bạn đã chuyển bức thư này cho Eloise.
Sau khi đọc đi đọc lại, Eloise đã viết một lá thư để phản hồi. Sau đó, họ đã trao đổi tổng cộng bảy bức thư, nội dung nói về cảm xúc cá nhân, nhưng thiên về những cuộc đối thoại triết học về lĩnh vực tình yêu, hôn nhân và tinh thần. Thư được lưu hành dưới dạng viết tay. Mỗi lời lẽ trong thư đã thực sự là một thứ ánh sáng, ánh sáng của bảy bức thư ấy luôn toả sáng, nó chưa bao giờ mờ nhạt trong suốt 900 năm qua.
“Eloise to Abelard” của Pope là một bài thơ viết ở ngôi thứ nhất, bắt chước giọng điệu của hai người, mô tả một loại mối quan hệ giữa “trang trọng và thiên nhiên, đức hạnh và tình yêu đấu tranh”.
Chủ đề của bài thơ “Xin chào Abelard” là: Tình yêu sinh ra trong hiện thực nhưng khó giữ được hình dáng ban đầu trong hiện thực. Hoặc có thể nói, trong thế giới thực, tình yêu luôn duy trì trạng thái phát triển ngẫu nhiên của riêng mình và đang trong quá trình không ngừng hủy diệt và tái thiết.
Abelard đã không thừa nhận rằng, tình yêu của anh đang bong ra và tái sinh một cách chậm rãi, nhưng liên tục bị lực li tâm vô hình ném ra khỏi khu vực trung tâm và trở thành người ngoài cuộc của một tình yêu mà chính mình đã tham gia.
Đau đớn thay, giai đoạn tình yêu cuồng nhiệt nhất trong cuộc đời Abelard đã bị đông cứng lại, đóng vảy thành những vết sẹo, và chính anh đứng giữa dòng sông khô cạn này với hình ảnh một nạn nhân bi thảm.
Tình yêu, nó giống như một cơn sốt nhưng là cơn sốt trong cuộc sống, có số lượng cố định và mọi người đều bình đẳng. Trong y học, một số người có thể chất nhạy cảm, cơn sốt tưởng qua đi nhưng lại bị tái phát; một số người khác có khả năng miễn dịch mạnh mẽ, nên không bị sốt quay trở lại. Thực ra, về bản chất tình yêu là một căn bệnh cuộc sống, nó giống như một căn bệnh nan y, một khi đã mắc phải thì không thể chữa khỏi suốt đời.
Trong bài thơ mang tính sử thi “Xin chào Abelard”, cái chết là sự giải thoát cuối cùng, Heloise và Abelard được chôn cất cùng nhau, lăng mộ cả hai ở Troyes.
Nhưng trong bộ phim “Eternal Sunshine of the Spotless Mind”, để giải quyết mâu thuẫn trong tình yêu, cả Clementine và Joel đều chọn cách quên nhau bằng cách xóa bỏ kí ức.
Về kĩ thuật mà nói, bản thân quá trình xóa bỏ kí ức chính là một loại tổn thương, tổn thương cả con tim lẫn não bộ.
Bộ phim kể chi tiết quá trình xóa kí ức của Joel.
Khi máy xoá bỏ kí ức đưa Joel và Clementine đến thời điểm gặp nhau lần đầu, Clementine lấy một miếng thịt gà từ đĩa của Joey và ăn nó, như thể họ đã quen nhau từ lâu. Dù mới lần đầu gặp mặt, nhưng họ cảm giác như từng ôm nhau và ngắm nhìn mặt trời leo lên tường từng tấc, cảnh hoàng hôn, mặt trăng mọc và những vì sao lấp đầy bầu trời. Họ đều nghĩ đó là sự vĩnh hằng. Họ cảm giác đã từng cãi nhau vào sáng sớm khi Clementine say rượu trở về, họ khóc trên đường tan sở khi cơn giận dỗi ghen tuông của Joey vẫn còn dai dẳng.
Khi máy xoá kí ức bắt đầu chạy, ánh đèn thàh phố lần lượt tắt, những ngôi nhà lần lượt sụp đổ, thế giới bắt đầu tối tăm. Clementine và mọi thứ của cô đều bị xóa khỏi não bộ của Joel, xoá từng chút, từng chút một, rồi biến mất hoàn toàn.
Nhưng tình yêu thì không dễ xoá như vậy.
Bởi vì, tình yêu không chỉ là một vùng kí ức trong não, mà kí ức tình yêu đã thấm vào da khi ôm nhau, thấm vào miệng khi hôn nhau, lưu lại trong tai khi cãi nhau, ở vòng tay ôm khi xa nhau.
Kí ức tình yêu, đó là một thứ không màu và không mùi, tóm lại không thể dùng các giác quan đơn thuần để nhân biết. Hầu hết thời gian, người ta không thể cảm nhận được kí ức tình yêu, nhưng cũng không biết khi nào nó sẽ được kích hoạt bởi một phương tiện và gây ra sóng thần. Và một khi kí ức đã gây ra sóng thần, thì sức huỷ diệt sẽ khủng khiếp, cái giá phải trả sẽ không thể tưởng tượng nổi.
Phương tiện để kích hoạt kí ức quay trở lại, có thể là một bài hát đã từng cùng nhau nghe, một mùi hương, một cử chỉ hành động, hay một khung cảnh mà cả hai đã cùng trải nghiệm.
Những gì tưởng đã quên, thực chất nó đang ẩn nấp đâu đó dưới một hình thức khác, nó luôn có nguy cơ vỡ bờ, chờ đợi để bùng phát.
Quá trình xóa kí ức của Joel, thực chất là quá trình đánh thức kí ức, đánh thức một cách mạnh mẽ. Joel biết rằng trên đời này không có ánh nắng vĩnh cửu, nhưng Joel vẫn khao khát ánh nắng, khao khát tình yêu. Để tránh sự truy đuổi của chiếc máy xoá kí ức, Joel đã dẫn theo Clementine và bắt đầu một cuộc trốn chạy dài, trốn chạy để kí ức lại hiện về hành hạ cả hai.
Họ trốn đến nơi lần đầu gặp nhau và dùng bữa tối đã quen từ lâu, họ trốn vào kí ức đáng xấu hổ mà Joel không muốn chạm vào, càng trốn thì kí ức lại càng hiện về.
Thông thường, những bộ phim tình cảm khác kể về việc hai người dần dần đến được với nhau, nhưng “Eternal Sunshine of the Spotless Mind” lại kể về việc hai người dần dần xa cách nhau, đến với nhau thì dễ nhưng để xa nhau mà quên được nhau thì quá khó.
Thực ra, tình yêu là một loại tâm lí. Có hai cách để khiến tình yêu trở nên quý giá. Một là biết trước thời hạn, hai là hiểu được sự khác biệt giữa hai người, khi làm chủ được cả hai có nghĩa là đã làm chủ được tình yêu. Nếu bị động sẽ ngược lại. Giống như nội dung bộ phim, khi phải chiến đấu chống lại sự truy đuổi của cỗ máy xóa kí ức về hình ảnh người yêu cũ của Clementine, Joey đã phải đưa Clementine trốn vào những kí ức mà bản thân anh cũng không muốn chạm vào.
Kí ức cũng là sự tàn nhẫn của tình yêu.
Tàn nhẫn là bởi vì, bạn trở nên quan trọng, không phải vì bạn là bạn, mà vì bạn đã trở thành một phần của tôi. Tôi không muốn quên bạn, không phải vì bạn là của tôi, mà vì bạn có thể trở thành của người khác./.