- Homepage
- Bệnh lí và các biện pháp phòng ngừa
- TUỔI THỌ CỦA CON NGƯỜI
TUỔI THỌ CỦA CON NGƯỜI
𝐓𝐫𝐨𝐧𝐠 đ𝐚̣𝐢 𝐝𝐢̣𝐜𝐡 𝐂𝐎𝐕𝐈𝐃-𝟏𝟗, 𝐦𝐨̣̂𝐭 𝐤𝐞̂𝐧𝐡 𝐭𝐫𝐮𝐲𝐞̂̀𝐧 𝐭𝐡𝐨̂𝐧𝐠 đ𝐚̃ 𝐩𝐡𝐚́𝐭 𝐬𝐨́𝐧𝐠 𝐦𝐢𝐞̂̃𝐧 𝐩𝐡𝐢́ 𝐛𝐨̣̂ 𝐩𝐡𝐢𝐦 𝐭𝐫𝐮𝐲𝐞̂̀𝐧 𝐡𝐢̀𝐧𝐡 𝐇𝐚̀𝐧 𝐐𝐮𝐨̂́𝐜 “𝐇𝐨𝐚 𝐜𝐮̉𝐚 𝐐𝐮𝐲̉”, 𝐭𝐞̂𝐧 𝐭𝐢𝐞̂́𝐧𝐠 𝐀𝐧𝐡 𝐥𝐚̀ “𝐅𝐥𝐨𝐰𝐞𝐫 𝐨𝐟 𝐄𝐯𝐢𝐥”. 𝐓𝐫𝐨𝐧𝐠 𝐭𝐚̣̂𝐩 𝐭𝐡𝐮̛́ 𝐡𝐚𝐢, 𝐜𝐨́ 𝐦𝐨̣̂𝐭 𝐨̂𝐧𝐠 𝐠𝐢𝐚̀ 𝐛𝐢̣ 𝐬𝐚́𝐭 𝐡𝐚̣𝐢 𝟏𝟖 𝐧𝐚̆𝐦 𝐭𝐫𝐮̛𝐨̛́𝐜, đ𝐨́ 𝐥𝐚̀ 𝐦𝐨̣̂𝐭 𝐭𝐫𝐮̛𝐨̛̉𝐧𝐠 𝐥𝐚̀𝐧𝐠 𝐠𝐢𝐚̀𝐮 𝐜𝐨́. 𝐀𝐢 đ𝐚̃ 𝐭𝐮̛̀𝐧𝐠 𝐱𝐞𝐦 𝐩𝐡𝐢𝐦 𝐧𝐚̀𝐲, 𝐱𝐢𝐧 𝐭𝐡𝐮̛̉ 𝐧𝐡𝐨̛́ 𝐥𝐚̣𝐢 𝐨̂𝐧𝐠 𝐠𝐢𝐚̀ 𝐧𝐚̣𝐧 𝐧𝐡𝐚̂𝐧 𝐜𝐨́ 𝐛𝐚𝐨 𝐧𝐡𝐢𝐞̂𝐮 𝐭𝐢𝐞̂̀𝐧?
“350 triệu won!”
Nếu quy đổi ra tiền VNĐ ở thời điểm xảy ra vụ án, chưa đầy 4 tỉ, trong khi một chiếc máy chụp cắt lớp vi tính phục vụ khám chữa bệnh có giá từ 6 – 7 tỉ. Nếu quy đổi như vậy, thì rõ ràng số tiền không phải là quá nhiều, đối với người được gọi là rất giàu có.
Tất nhiên, phim truyền hình của quốc gia nào cũng vậy, số tài sản trên phim không hoàn toàn phản ánh thực tế đời sống của người dân ở quốc gia đó.
Nhật Bản và Hàn Quốc đang nằm trong tốp 10 quốc gia có tuổi thọ cao nhất thế giới, trung bình xấp xỉ 85 tuổi làm tròn, Nhật Bản xếp thứ 3 và Hàn Quốc xếp thứ 7 thế giới. Việt Nam đang xếp thứ 98 với tuổi thọ trung bình là 75 tuổi.
Một câu hỏi đặt ra là, cuộc sống ở Hàn Quốc và Nhật Bản quá áp lực và quá căng thẳng, vậy mà tại sao tuổi thọ trung bình của họ lại rất cao?

𝐂𝐨́ 𝐥𝐞̃ 𝐜𝐡𝐮́𝐧𝐠 𝐭𝐚 𝐧𝐞̂𝐧 𝐛𝐚̆́𝐭 đ𝐚̂̀𝐮 𝐛𝐚̆̀𝐧𝐠 𝐜𝐚̂𝐮 𝐜𝐡𝐮𝐲𝐞̣̂𝐧 𝐦𝐞̣ 𝐍𝐮̛̃ 𝐎𝐚.
Chúng ta biết rằng, thời tiền sử con người sống không quá 25 tuổi, có lẽ nên bắt đầu từ câu chuyện Nữ Oa sinh ra các loài vật.
Truyền thuyết kể rằng, sau khi mẹ Nữ Oa sinh ra các loài vật, bà đã quên ấn định con số tuổi thọ. Các sinh vật lần lượt chết vô tội vạ, tất cả các loài đều vô cùng sợ hãi, nên kéo nhau đến hỏi mẹ Nữ Oa.
Đầu tiên là con người hỏi: “Thưa mẹ Nữ Oa, con người có thể sống được bao lâu?”
Nữ Oa trả lời: “Con người chỉ sống được 25 năm!”
Con người nghĩ, sinh ra ở trên đời mà chỉ sống được 25 năm thì quá ít, nên lại lại hỏi: “Vậy trong 25 năm ấy thì con người ăn gì, làm gì?”
Nữ Oa trả lời: “Trong 25 năm, con người có thể ăn bất cứ thứ gì mà con người muốn ăn, làm bất cứ việc gì mà con người muốn làm.”
Nghe xong, con người nghĩ được như vậy cũng là quá tốt, nên bèn đứng sang một bên để nhường cho các con vật khác.
Đến lượt con ngựa hỏi: Mẹ Nữ Oa, loài ngựa có thể sống được bao lâu?”
Nữ Oa trả lời: “Ba mươi năm!”
Ngựa lại hỏi tiếp: “Vậy loài ngựa sẽ ăn gì, làm gì?”
Nữ Oa trả lời: Ngựa ăn cỏ, kéo xe chở người, để cho người cưỡi trên lưng!”
Ngựa nghĩ 30 năm là một cuộc đời dài, nhưng ăn uống thì quá khổ, công việc lại quá vất vả, thà sống ít hơn con người còn hơn.
Nghĩ vậy ngựa nói với Nữ Oa: “Loài ngựa không cần sống 30 năm, chỉ 15 năm là đủ rồi!”
Con người nghe vậy liền thưa: “Mẹ Nữ Oa, loài ngựa thà chết còn hơn sống, nếu ngựa không muốn 15 năm thì xin mẹ Nữ Oa chuyển giao lại cho con người!”
Nữ Oa gật đầu.
Tiếp theo con trâu hỏi: “Mẹ Nữ Oa, loài trâu sống được bao lâu, ăn gì và làm gì?”
Nữ Oa trả lời: “Loài trâu sống được 40 năm, nhưng chỉ được ăn rơm ăn cỏ, cày ruộng và kéo xe quanh năm suốt tháng.”
Trâu nói: “Trời ơi khổ quá, trâu không muốn sống 40 năm, xin mẹ Nữ Oa cho loài trâu 20 năm tuổi là được rồi”.
Con người lại tranh thủ xin tiếp 20 năm của con trâu.
Tiếp theo nữa đến lượt con chó, hỏi loài chó sống được bao lâu, ăn gì và làm gì.
Nữ Oa trả lời: “Loài chó sống được 30 năm. Con người ăn bất cứ thứ gì họ muốn, ngựa và trâu thì ăn cỏ, vậy chó cũng là loài 4 chân chẳng còn gì khác, ngoài ăn cứt. Vì suốt ngày ăn phân, thì không đủ sức làm công việc nặng nhọc, vậy chó có nhiệm vụ canh cửa.”
Chó nghĩ, việc của mình là canh giữ của cải, nhưng thức ăn lại quá chán, vậy nên chó cũng đề nghị Nữ Oa chỉ sống 15 năm là đủ rồi.
Con người lại tranh thủ xin 15 năm của chó.
Cuối cùng đến lượt con gà, cũng với câu hỏi bao nhiêu tuổi, ăn gì và làm gì. Nữ Oa trả lời: “Loài gà bé nhỏ nhưng có thể sống 20 năm. Tuy nhiên, đến chó cũng phải ăn cứt, thì ga không còn gì nữa để ăn. Vậy gà phải bới đất nhặt cỏ, tìm được gì thì ăn đấy, đói quá thì phải ăn thêm cả sỏi đá. Công việc thì không có gì to tát. Gà trống thì gáy đánh thức muôn loài vào canh 5, gà mái thì để trứng.”
Con gà thực sự nổi giận: “Thưa mẹ Nữ Oa, mẹ thật là bất công, người thì ăn bất cứ thứ gì họ muốn, ngựa ăn cỏ, bò ăn cỏ, chó có cứt để ăn. Vậy mà mẹ không cho gà ăn gì, bắt gà tự đi tìm thức ăn, vậy gà không cần sống đến 20 năm, chỉ cần 10 năm là đủ rồi.”
Con người lại tranh thủ xin nốt 10 năm của gà.
Cuối cùng, ngựa sống 15 năm, trâu 20 năm, chó 15 năm, gà 10 năm. Tuổi con người = 25 + 15 + 20 + 15 + 10 = 85 năm là tuổi trung bình, tối đa sẽ nhân đôi, tức là 170, thêm sai số nữa thì khoảng 175 tuổi.
Vì vậy…
25 tuổi là tuổi thọ tự nhiên của một người gắn với cha mẹ, hay còn gọi là tuổi sinh trưởng. Trong 25 năm này, con người có thể ăn bất cứ thứ gì mình muốn, làm bất cứ điều gì mình muốn làm, thậm chí chẳng cần hỏi ai trước khi ăn hay trước khi làm.
25 – 40 tuổi là giới hạn tuổi con ngựa, đây là thời kì sung sức nhất, con người giống như con ngựa hoang chạy khắp nơi.
40 – 60 tuổi là giới hạn tuổi con trâu, chậm mà chắc, vững vàng, siêng năng và bình dị như con trâu già, đây là đội tuổi chín chắn nhất.
60 – 75 tuổi là con chó, bắt đầu cam chịu, như mù như điếc, sức lực đã suy yếu do tuổi già, mọi việc đều giao cho con cháu lo, chỉ trông giữ của cải, ăn cơm thừa canh cặn của con cháu; sống kiếp sống hệt một con chó.
75 – 85, suốt ngày không có gì làm, chập tối mắt đã quáng lên giường, đêm nào cũng không ngủ được, đánh thức con cháu dậy rất sớm, đúng bổn phận của con gà.

𝐓𝐡𝐮̛̣𝐜 𝐫𝐚 𝐜𝐚̂𝐮 𝐡𝐨̉𝐢 𝐜𝐮̉𝐚 𝐊𝐡𝐚́𝐧𝐡 𝐋𝐚̀𝐧𝐡 𝐡𝐨̛𝐢 𝐜𝐮̛𝐨̛̀𝐧𝐠 đ𝐢𝐞̣̂𝐮!
Việt Nam thu nhập bình quân đầu người = 4.280 đô la + hệ số Gini 0,37 + thời gian làm việc 2132 giờ < Hàn Quốc thu nhập bình quân đầu người 20.000 đô la + hệ số Gini 0,32 + thời gian làm việc 1970 giờ < Nhật Bản thu nhập bình quân đầu người 22.000 đô la + hệ số Ginni 0,31 + thời gian làm việc 1903 giờ.
Nhật Bản và Hàn Quốc là những quốc gia tiêu thụ thịt, trứng và sữa.
Chỉ cần nhìn vào những số liệu so sánh, đã có thể hình dung tại sao tuổi thọ người Nhật đứng thứ 3, người Hàn đứng thứ 7, còn người Việt đứng thứ 98 và kém họ hẳn 10 tuổi./.