𝗧𝗿𝗼𝗻𝗴 𝗺𝘂̀𝗮 𝘅𝘂𝐚̂𝗻, 𝘁𝗼̂𝗶 𝘆𝗲̂𝘂 𝘁𝗵𝗮́𝗻𝗴 𝘁𝘂̛, 𝗯𝗼̛̉𝗶 𝘁𝗵𝗮́𝗻𝗴 𝘁𝘂̛ đ𝗲̣𝗽 đ𝗲̣𝗽 𝗻𝗵𝗮̂́𝘁.
Tháng tư về, tôi đã từng nghĩ rằng mình sẽ viết những bài thơ đẹp, viết những bản nhạc hay, để ca ngợi tình yêu tháng tư bằng cả trái tim đầy năng lượng.
Nhưng công việc của tôi quá bận rộn, thời gian cứ cuốn tôi đi, vì thế mà tôi chỉ biết dành đôi mắt của mình để nhìn thấy sự dịu dàng của gió xuân, sự dễ thương của những giọt mưa bụi vào buổi sáng và sự ấm áp của ánh nắng mặt trời vào ban trưa.
Tháng tư, tôi muốn được chứng kiến niềm vui của những chú én bay trở về, thấy trời xanh và những đám mây trắng, thấy những ngọn núi xanh và cây xanh, thấy đất vàng và tiếng ếch kêu ồm ồm, thấy những đàn cá bơi nhàn nhã, thấy những chú nòng nọc vô tư trong niềm vui của dòng nước chảy xiết.
Tháng tư là tháng đẹp nhất trong năm.
Tháng tư năm nay, tôi ngồi một mình trong rừng Cúc Phương, lặng lẽ quan sát những chú chim đang kiếm ăn hoặc đang chơi đùa, chúng nhảy nhót giữa các cành cây, tiếng chim hót du dương nhẹ nhàng lướt qua, cảnh vật tràn đầy sức sống. Ở ngoài bìa rừng, mọi người đang tập thể dục buổi sáng, đủ mọi lứa tuổi, có người nhanh, có người chậm, có người uyển chuyển, có người mạnh mẽ, có người nhàn nhã và mãn nguyện.
Tôi yêu mọi thứ trước mắt mình.
Tôi biết rằng, tình yêu của tôi dành cho tháng tư ở rừng Cúc Phương dù có sâu đậm đến đâu, thì tất cả cũng chỉ là một giấc mơ thoáng qua. Chỉ ngày mai và ngày kia, trước khi tôi có thời gian để cảm nhận được tình yêu của tháng tư dành cho tôi, thì tất cả đã rời xa tôi rồi, tôi đành lặng lẽ chờ đợi mùa xuân năm sau đến.
Tháng tư trong rừng nguyên sinh Cúc Phương, tôi nhìn thấy cỏ xanh, chim hót, hoa nở rộ, các loài hoa đua nhau khoe sắc thắm. Những hàng cây bên hồ Mạc đung đưa trong gió, cây chò chỉ 500 năm tuổi cất tiếng hát du dương, tiếng chim hót líu lo nô đùa, từng đàn bướm bận rộn nhảy nhót giữa các cụm hoa, những con ong mải mê hút mật, mọi người tập thể dục buổi sáng nhảy theo nhịp điệu của mùa xuân.
Cúc Phương tháng tư
tháng của chim hót
hoa nở
cảnh tượng thật yên bình…
Tháng tư thật đẹp, có hoa xuân nở, nhưng cũng có Tết Thanh Minh để tưởng nhớ và đau buồn. Mọi kí ức đều bị ướt đẫm bởi sương mù và mưa, rất nhiều sự kiện bụi bặm trong quá khứ bị mùa thay đổi, bầu trời của thời gian chất chứa biết bao lời thề đau đớn, nó được nhặt lên vào tháng tư tươi sáng này.
Tháng tư trên thế gian tràn ngập nỗi đau, nỗi đau tình yêu và rất nhiều điều tươi đẹp sắp tan biến, đã làm cho tháng tư trở nên lạnh lẽo. Người mà tôi có thể sẽ không bao giờ gặp lại, hình ảnh người ấy đang tràn về, những khát khao dâng trào trong biển lòng tôi, thấm đẫm giấc mơ và tháng tư. Trăng mờ không biết đến sự đổi thay của thế gian, mặt trời vẫn tràn đầy tình thương yêu và sự trìu mến, tôi hi vọng hoa anh đào vẫn mỉm cười trong làn gió xuân. Và dù mùa thay đổi thế nào, chỉ cần trong lòng có cảnh đẹp, thì đó sẽ là khoảng thời gian đẹp nhất.
Tình yêu giống như những gợn sóng, có sắc thái và hương thơm phù hợp, tràn ngập sự lộng lẫy của một cuộc gặp gỡ ấm áp. Hãy để hơi ấm của những năm tháng tươi đẹp nở rộ với tình yêu và tràn ngập hương thơm của số phận. Những thời khắc tốt đẹp giữa tôi và tháng tư, giống như dòng nước chảy, tôi không thể nhớ lại, giọng nói và vẻ ngoài của ngày hôm qua thật khó để diễn tả. Tất cả chỉ là sự phù phiếm, chỉ là giấc mơ, những ngọn núi xa mờ im lặng, cây chò ngàn năm chết khô trong im lặng, chỉ có nỗi nhớ hiện về trong nỗi nhớ.
Chúng ta không bao giờ có thể quay lại quá khứ, chúng ta chỉ có thể hồi tưởng về quá khứ, tôi nhớ cây chò ngàn năm, nơi người ấy đã một lần đưa tôi đến trong đời, dưới gốc cây nói với tôi những lời yêu thương. Mùa xuân hôm nay vẫn còn đó, nhưng người ấy sẽ không còn nữa, xa mãi xa. Tôi phải gạt bỏ đi những chuyện thế gian, gạt bỏ ảo tưởng phù phiếm, nhìn rõ thế giới phức tạp và đầy màu sắc này, lặng lẽ gìn giữ vẻ đẹp của năm tháng và trân trọng từng khoảnh khắc.
Tháng tư cùng nhau bước đi trong tình yêu.
Cúc Phương là điểm hẹn gặp, tôi gặp em giữa vầng trán mùa xuân, những lời thì thầm từ sâu thẳm của mùa trở nên nhẹ nhàng và duyên dáng đến nỗi trở thành hương thơm ấm áp vô tình chạm đến sự mềm mại trong trái tim. Tôi luôn bị ám ảnh bởi sự dịu dàng giữa hai hàng lông mày, nụ cười trên khóe miệng và khát khao mùa xuân vô tận trong tim, tất cả hòa quyện ngay lập tức với hương thơm của những bông hoa tháng tư, tạo nên lọ mật ong tình yêu thô sơ đầy quến rũ. Những bông hoa xinh đẹp trên cây, những chú chim đang hót trên cành, cuộc gặp gỡ ấm áp nhất trong cuộc sống chính là cuộc hội ngộ mùa xuân vào tháng tư, khi có mùa xuân trong cuộc sống thì sẽ có hi vọng.
Cảnh vật của cuộc sống, xét cho cùng chính là cảnh vật của tâm hồn, là Bồ Đề của cuộc sống.
Khi có mùa xuân trong cuộc sống, khi trong cuộc sống có mùa xuân, thì cuộc sống sẽ trở nên tích cực và mùa xuân sẽ trở nên mạnh mẽ, cuộc sống và mùa xuân sẽ có tình yêu và toả hương thơm. Và hôm nay tôi ngồi một mình trong rừng Cúc Phương để nhớ, nhớ hương thơm say đắm trong lồng ngũ, nhớ ánh nhìn da diết trong mắt, nhớ tiếng gọi trong tim, tâm thiền với hơi thở tháng tư, vô tình ngày thơ nối ngày thơ, hạnh phúc nối hạnh phúc.

Mọi kí ức về mùa xuân trong tôi, sắp bị chôn vùi sâu thẳm, cuối cùng sẽ bị lãng quên, nhưng đó chỉ là tôi cố gắng chôn vùi và cô gắng lãng quên. Nó giống như trong rừng nguyên sinh Cúc Phương vậy, mọi thứ sẽ trở thành cái bóng của thời gian, được đặt vào một góc yên tĩnh nhất trong động Người Xưa, phủ đầy bụi. Tháng tư thời gian trôi qua thật nhanh. Mùa xuân trong chốc lát. Hôm qua trong rừng Cúc Phương tôi vẫn còn thấy run rẩy vì lạnh, nhưng hôm nay đã bay trong làn gió xuân mát mẻ, tôi hít những hơi thở của mùa này, ngửi hương thơm của hoa và chờ đợi từng bông hoa nở rộ cho đến khi chúng héo tàn.
Những ngày ấm áp tuy ngắn nhưng rất đáng trân trọng, tôi ước gì mình có thể sống cuộc đời tươi đẹp như mùa xuân, sống với những những năm tháng ấm áp.
Tháng tư đẹp nhất thế gian, cái đẹp mang lại cho tôi cảm giác không thực, khiến tôi chìm đắm trong sự mơ hồ, đến khi tỉnh dậy sau cơn say thì đã quá muộn, mùa vụ tốt nhất để gieo trồng đã bị bỏ lỡ. Chính vẻ đẹp tuyệt vời của tháng tư, đã khiến tôi nhận ra sức mạnh không thể ngăn cản của cuộc sống, sức mạnh đủ lấn át núi non và biển cả, đủ nhấn chìm mọi bụi bặm và dơ bẩn. Đây là sức mạnh có thể cuốn trôi mọi thứ. Người đến thì phải đến, người đi thì phải đi, chỉ những ước mơ và trải nghiệm cuộc sống mới có giá trị, ước mơ và trải nghiệm ấy sẽ ở lại với tôi mãi mãi.
Có lẽ, giữa những ràng buộc của cuộc sống trần tục, mỗi chúng ta đều nên có một góc tĩnh lặng trong tim để chứa đựng một bài thơ, một bản nhạc, một phong cảnh hay một bông hoa ấm áp, đặc biệt là góc khuất tĩnh lặng dành cho một tình yêu. Trong cuộc sống, chúng ta luôn nghĩ rằng mình có thể tìm thấy một bản ngã tốt hơn sau khi đi vòng quanh, nhưng thực ra chúng ta đã lạc mất chính mình trong vòng xoáy của thời gian, lạc mất tình yêu và lạc mất người mình yêu. Chúng ta thậm chí còn hi vọng thời gian có thể quay trở lại, nhưng thời gian trôi qua trong chớp mắt, không để lại dấu vết gì, chúng ta cũng không còn trẻ nữa. Hãy sống tốt và yêu thương bản thân mình thì tốt hơn. Cuộc sống là một bông hoa nở rộ, những cảm xúc thấm đẫm thời gian luôn đọng lại sâu trong ký ức, đóng băng mọi cảnh vật đã trải qua thành sự chạm nhẹ ấm áp nhất vào sâu thẳm trái tim yêu.
Tôi không cầu mong mọi ngày đều tươi sáng, tôi chỉ mong mỗi ngày đều ấm áp, để lại một góc quê hương trong tim, cho tâm hồn tôi một mái ấm mọi lúc, để trái tim tôi sống mãi trong tháng tư tươi đẹp nhất thế gian này. Giữa bộn bề công việc, tôi muốn dành cho mình chút thời gian yên tĩnh để lặng lẽ lắng nghe nhịp đập trái tim, để thời gian trôi chậm lại, để bản thân tôi thực sự yêu chính mình và yêu tháng tư tươi đẹp nhất thế gian này, một tháng tư mãi mãi trong trái tim tôi.
Tháng tư làm mùa xuân tươi sáng hơn và tăng thêm vẻ đẹp của cuộc đời này hơn. Hàng năm, tôi vội vã đến cuộc hẹn tháng tư quan trọng này, vượt qua gió mưa của thế gian, qua biển người tấp nập, qua ngàn sông núi, nếm đủ hương vị cuộc sống, vội vã đến mùa xuân huy hoàng nhất này, mùa xuân ấy chính là tình yêu của tôi, mãi mãi yêu./.