
𝐓𝐫𝐨𝐧𝐠 𝐭𝐡𝐞̂́ 𝐠𝐢𝐨̛́𝐢 𝐜𝐮̉𝐚 𝐧𝐠𝐮̛𝐨̛̀𝐢 𝐥𝐨̛́𝐧 𝐜𝐡𝐮́𝐧𝐠 𝐭𝐚, 𝐤𝐡𝐨̂𝐧𝐠 𝐜𝐨́ đ𝐢𝐞̂̀𝐮 𝐠𝐢̀ 𝐥𝐚̀ 𝐝𝐞̂̃ 𝐝𝐚̀𝐧𝐠, 𝐜𝐡𝐮́𝐧𝐠 𝐭𝐚 𝐜𝐨́ 𝐭𝐡𝐞̂̉ 𝐯𝐚̂́𝐩 𝐧𝐠𝐚̃ 𝐭𝐫𝐞̂𝐧 đ𝐮̛𝐨̛̀𝐧𝐠 đ𝐢, 𝐜𝐨́ 𝐭𝐡𝐞̂̉ 𝐦𝐚̂́𝐭 𝐦𝐚́𝐭, 𝐜𝐨́ 𝐭𝐡𝐞̂̉ 𝐛𝐚̂́𝐭 đ𝐚̆́𝐜 𝐝𝐢̃ 𝐜𝐡𝐚̂́𝐩 𝐧𝐡𝐚̣̂𝐧 𝐭𝐡𝐚̂́𝐭 𝐛𝐚̣𝐢 𝐯𝐚̀ 𝐤𝐢𝐞̣̂𝐭 𝐬𝐮̛́𝐜. 𝐊𝐡𝐢 𝐚̂́𝐲 𝐡𝐚̃𝐲 𝐭𝐡𝐨̛̉ 𝐝𝐚̀𝐢: 𝐋𝐚̀𝐦 𝐧𝐠𝐮̛𝐨̛̀𝐢 𝐭𝐡𝐚̣̂𝐭 𝐤𝐡𝐨́, 𝐬𝐨̂́𝐧𝐠 𝐭𝐡𝐚̣̂𝐭 𝐦𝐞̣̂𝐭 𝐦𝐨̉𝐢!
Quả thực, ở đời không có gì mà không mệt mỏi.
Là người bình thường, mỗi ngày tôi cũng như các bạn, mở mắt ra đều phải đấu tranh giành giật lấy cuộc sống. Hầu hết chúng ta không có gia đình nguyên quán hỗ trợ, mọi người chỉ có thể dựa vào chính mình, độc hành trên con đường của mình.
Cuộc đời là một hành trình dài, và cũng là một hành trình cô đơn, trong hành trình ấy có rất nhiều trở ngại mà chúng ta cần phải vượt qua một mình. Cuộc sống đã không dễ dàng, sống tốt lại càng khó khăn hơn, sắc màu chỉ là bề ngoài của cuộc sống trong khi nội hàm của nó lại rất phức tạp, hầu hết mọi thứ trong cuộc sống đều không thay đổi theo ý muốn của chúng ta.
Khó khăn sẽ không phải là lí do để chúng ta phàn nàn hay bỏ cuộc.
Tuần vừa rồi, đúng kì nghỉ lễ 5 ngày, đi tới đâu tôi cũng thấy mọi người nói đến chữa lành. Nhà nhà chữa lành. Người người chữa lành. Tôi không nghĩ có thể chữa lành bằng một phong trào tập thể. Bản thân tôi cũng có chuyến đi về miền Trung. Vô tình tôi gặp một cặp đôi. Cô gái tay trong tay nói với chàng trai rằng: “Anh yêu có biết không, thế giới ngày nào cũng mưa, vì em gặp được anh nên bầu trời trong xanh và ngập nắng. Gặp anh, em đã thay đổi từ nhạy cảm và đa nghi, từ tự ti và hèn nhát, từ mờ mịt và đen tối, nay em đã trở nên mạnh mẽ, trở nên dũng cảm, trở nên thành thật với chính mình. Và em biết rằng, vì có anh trong cuộc đời em, nên em không có gì phải sợ cả”.
Khác với cô gái trẻ đang yêu, những ngày ở miền Trung hưởng trọn cái nắng và nóng của gió phơn Tây Nam, tôi lại mong có những ngày mưa tầm tã.
Thực ra hạnh phúc hay khó khăn là do góc nhìn theo hoàn cảnh.
Khi còn nhỏ, có lần tôi thấy người cô luộc trứng vào dịp Tết Nguyên Đán, rồi cô dẫn đứa em họ của tôi trốn vào buồng ăn. Một mình tôi chạy ra ngoài với tâm trạng rất buồn. Từ đó tôi ghét trứng. Cho dù tuổi ấu thơ của tôi rất đói, nhưng tôi không thích ăn trứng, với tôi trứng là món ăn gây phản cảm về mặt tâm lí. Cho đến một ngày, hôm đó là cuối tháng nên tiền lương trong túi đã hết, tôi ra chợ mua 3 quả trứng và 1 mớ rau muống. Trong bữa ăn con trai nói với tôi rằng: ”Bố ơi, con rất thích ăn trứng, con ước gì bữa nào nhà mình cũng có được từng này trứng để ăn!” Nghe con trai nói vậy, tôi đã ngồi im lặng rất lâu, sau bữa cơm đó tôi không còn ghét trứng nữa.
Cuộc sống có thể cô đơn và đầy rẫy những khó khăn.
Một khi chúng ta mệt mỏi, tốt hơn hết chúng ta nên tự thay đổi cách sống, sống một cuộc sống tích cực và tốt đẹp hơn, để trái tim mình tạm thời lắng dịu lại, biết đâu chúng ta sẽ tìm được hạnh phúc.
Chẳng ai đoán biết được con đường phía trước.
Nếu tâm trạng không tốt, hãy nghe một bản nhạc, sẽ cảm thấy bớt buồn. Khi đói, hãy tự mình tìm đồ ăn. Nếu sợ bóng tối, hãy bật đèn lên. Nếu cảm thấy lạnh, hãy mặc thêm quần áo. Nếu muốn thứ gì đó, hãy lao động kiếm tiền, rồi dùng tiền đó mua sắm món đồ mình thích. Dù cuộc đời có mang đến cho bạn đủ loại trở ngại khó khăn, thì cũng đừng quá căng thẳng, đừng trầm trọng hoá các vấn đề. Đừng quan tâm quá nhiều đến những điều bạn không thể thay đổi. Hãy cố gắng học cách từ bỏ khi không thể giữ được. Hãy cố gắng hết mình để chữa lành vết thương khi trái tim bạn bị tổn thương. Ngoại trừ sự sống và cái chết, tất cả chỉ là chuyện nhỏ, đừng tự làm khổ mình.
Hãy tự đi tìm cho mình hạnh phúc.
Chúng ta đều là người bình thường, chỉ cần rút ra được một chút vẻ đẹp từ cuộc sống đời thường, một chút ngọt ngào, một chút tốt đẹp, như thế là chúng ta có một chút hạnh phúc mỗi ngày.
Khi chúng ta không ngừng chạy đua với cuộc sống, không ngừng băn khoăn về những gì mình không thể có được, không ngững lo lắng về những gì mình đã mất, thì chúng ta không thể có được những giây phút bình yên, chứ nói gì đến hạnh phúc. Có lẽ, từ lâu chúng ta đã quen đắm mình trong nỗi đau của chính mình, mà quên nhìn lên và nhìn ra xung quanh, nên không tìm được lối ra cho sự bế tắc.
Cho dù chúng ta có sợ hãi, có mất mát và có bị tổn thương đi chăng nữa, thì chúng ta vẫn phải sống sót qua ngọn lửa cuộc đời.
Cuộc sống có một loại mệt mỏi gọi là “ma sát nội tâm”.
Hàng ngày, cuộc sống của chúng ta có quá nhiều va đập, nếu suy nghĩ quá nhiều sẽ không tránh khỏi sợ sói sợ hổ, khi gặp vấn đề sẽ không dám đưa ra quyết định, đối diện với đau khổ thì sẽ không thể giải quyết được khổ đau.
Đó chính là ma sát nội tâm.
Thực tế cuộc sống, không ít người chỉ biết đổ lỗi cho người khác, họ luôn sống trong thế giới của riêng mình, không ngừng nội tâm hóa bản thân. Đứa trẻ sinh ra được ví như tờ giấy trắng, nhưng bản chất không thể khôn ngoan ngay từ đầu, không thể hiểu được cuộc sống ngay từ đầu. Muốn có được trí khôn và sự hiểu biết, bắt buộc đứa trẻ phải trải qua nhiều khó khăn, trải qua nhiều khoảnh khắc cô đơn, từ đó mới dần giác ngộ.
Một cô gái dù có xinh đẹp đến mấy, thì đằng sau lớp quần áo phấn son vẫn có những tì vết, ẩn sâu trong tâm hồn cô vẫn có sự cay đắng. Cuộc sống luôn là như vậy. Mỉm cười không có nghĩa là hạnh phúc. Gật đầu không có nghĩa là hài lòng. Một người có tài giỏi và hạnh phúc đến đâu, thì trong lòng vẫn có sự bất lực, đường đời vẫn gặp không ít sự khó khăn. Cuộc sống không ai là dễ dàng. Hôm nay cười người thì ngày mai người cười. Người nghèo đói lại hay lười nhác. Kẻ giàu có thì lại tham lam. Bất lương và lừa đảo thì rất thích nói những lời đạo lí. Chẳng ai là hoàn hảo, chẳng ai là cuộc đời không khổ đau, chẳng ai có cuộc sống luôn hạnh phúc.
Bởi vì, sống ở đời này mỗi chúng ta phải một mình chịu đựng bao nhiêu sự cô đơn, một mình đối mặt với bao nhiêu đau khổ, đây là vấn đề cuộc sống không ai có thể thoát khỏi.
Vậy chúng ta nên như thế nào?
Cách tốt nhất mà chúng ta nên làm là, đừng suy nghĩ quá nhiều, đừng sống trong xích mích giằng xé nội tâm, đừng lùi bước, hãy chủ động đối mặt với đau khổ. Hãy để thời gian trôi qua một cách tự nhiên. Thời gian sẽ giúp chúng ta chữa lành. Có thể một ngày nào đó, bạn sẽ thấy rằng những khó khăn chỉ là tạm thời và bạn sẽ trở nên dũng cảm hơn, mạnh mẽ hơn khi vượt qua khó khăn.
Chỉ khi chúng ta nhìn rõ điểm yếu của mình, nhất là khi chúng ta biết mình còn thua kém người khác, thì đó là lúc chúng ta thực sự có niềm tin vào bản thân, rồi có niềm tin vào cuộc sống.
Có một loại người luôn sống trong tình trạng mệt mỏi.
Đó là những người thường sống trong sự so sánh, họ ghen tị với bạn bè hạnh phúc hơn mình, ghen tị với đồng nghiệp kiếm được nhiều tiền hơn mình, đố kị với người xung quanh thăng tiến nhanh hơn mình, họ chỉ muốn bản thân họ là người đứng đầu, là số một, là duy nhất.
Việc so sánh bản thân với người khác, sẽ chỉ khiến bạn rơi vào vòng luẩn quẩn của sự đau khổ, mà quên đi những giá trị đích thực trong cuộc sống.

Chỉ những người biết thừa nhận mình thua kém người khác ở một số khía cạnh, nhưng đồng thời nhìn rõ mình hơn người khác ở điểm nào đó, bình tĩnh chấp nhận sự khác biệt giữa con người với nhau, thì mới không phải sống một cuộc sống mệt mỏi.
Triết lí sống của người Á Đông là không tranh đấu.
Sống trong thiên hạ có một nguyên tắc, nếu chúng ta không đấu tranh với ai, thì sẽ không có ai đấu tranh với chúng ta. Cái gọi là “không đấu tranh” không có nghĩa là bỏ rơi tất cả, là từ bỏ nỗ lực phấn đấu. Không đấu tranh phải được hiểu là thái độ khiêm tốn, biết mình biết người, cởi mở với cuộc sống.
Người hào phóng sẽ hạnh phúc, người lương thiện sẽ giàu sang, người cao thượng sẽ trí tuệ, người hài hước sẽ duyên dáng.
Ngày nghỉ thứ Bảy, nhưng vẫn phải đi làm bù, chẳng ai thích điều này. Để giúp mọi người giải toả sự khó chịu, tôi bám trend “chữa lành”, viết mấy điều chia sẻ chút suy nghĩ của mình. Nhưng, một trong những nguyên nhân gây stress, căng thẳng, thậm chí là trầm cảm, đó là thiếu vi chất canxi và magie, trong đó vitamin D đóng vai trò quan trọng để hấp thu hai vi chất đó. Vì thế, các bạn đừng quên bật kênh youtube theo dõi chương trình “Cảnh báo thiếu magie” phát sóng lúc 12h30 trưa nay trên kênh “Bác sĩ Trần Văn Phúc Official”. Tôi hi vọng rằng, quá trình đọc và quá trình xem kênh của ê kíp chúng tôi, cũng là quá trình tự giác ngộ, bởi đọc những điều tôi viết và xem những điều tôi nói luôn có những khó khăn, sự khó khăn của việc tìm kiếm một tia sáng./.